Họ đâu có máu ruột gì với nhau.Bà lại gần Dũng cười tươi nói:
“ May có Dũng chứ một mình Dì chắc phải gọi 911”
Dũng cười nhỏ nhẹ nói:
“ Dũng lúc nào cũng ở sát Dì mà!”
“Cám ơn Dũng!”
Bà nhìn Dũng chợt nói:
“Dũng có ở lại tối nay không?”
“Dì cần không?”
Nga lúng túng nói:
“Cần lắm!”
Đêm nay nhà đã có sưởi ấm nên hai người phải ngủ hai phòng khác nhau.Nhưng tới giữa khuya họ trằn trọc không ngủ được.Chợt nhiên Nga ôm gối qua gõ phòng Dũng.Đang nằm nhìn trần nhà nghe tiếng gõ Dũng chạy ra mở thì thấy Nga đứng trước mặt trong bộ đồ ngủ ngủ bằng lụa mong manh.Nga cười nhìn Dũng nói:
“Nhà vẫn còn lạnh quá cho ngủ chung được không?”
Dũng nhìn Nga như không thể khác nói:
“Trời! Phim sec May là ngày anh đi quang đãng”
Ông Thành nhìn qua vợ cười nói:
“Trời cho mà em! Bà Nga đưa chồng ra tới phi trường.Cơn bão tuyết vừa mới đi qua.Nhìn qua cửa kiếng chổ nào chổ nấy xe đẩy tuyết gôm lại cao như núi,trắng xóa.Trời bên ngoài thật lạnh,nghe nói sắp có một cơn bão khác đang kéo tới vùng nầy.Bà Nga chép miệng nói:
“Năm nầy nhiều tuyết quá!